Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Tư, 9 tháng 6, 2010

VỀ ĐÂU KHI GIÔNG BÃO?

“Về đâu, khi giông bão?”Có ai còn thực sự đứng giữa trời giông bão mà lầm thầm tự hỏi câu này không? Chắc chắn là không rồi.

Mưa, mà đang ở ngoài sân thì sẽ chạy ngay vào nhà, đang ở ngoài đường thì tìm ngay mái hiên, hàng quán nào mà núp. Bão, thì dời ngay tới nơi khác, an toàn.

Với giông bão bên ngoài, không cần phải suy nghĩ, chắc ai cũng nhanh nhẹn, cũng thông minh mà hành động như thế. Nhưng lạ thay, với những cơn bão trong tâm hồn, sao chúng ta lại thường làm ngược lại? nghĩa là, thay vì núp mưa, tránh bão thì lại lao thẳng vào mưa bão cho thân thể tả tơi, bầm dập?

Trong sinh hoạt đời thường, những bất toại ý, những bất đồng, ganh ghét, tỵ hiềm thường đưa tới lộng ngữ; và khi đã mất tự chủ, mất ái ngữ thì cơn cuồng nộ dễ dàng bật lên như giông bão. Rồi khi cơn bão tâm linh bùng lên, chúng ta thường lao vào bão qua những ngọn gió đen của bất đồng, ganh ghét, tỵ hiềm đó. Ta cứ điên cuồng xoáy vào những lời, những việc mà kẻ kia đã làm ta đau khổ, buồn giận. Ta cứ gầm thét với chính ta “Sao lại đối với tôi như thế? Sao lại nói với tôi như thế? Sao lại phỉ báng, khinh khi tôi như thế? Sao lại … Sao lại ….” Thái độ đó chính là bão vừa nổi, ta lập tức lao ngay vào trung tâm cơn bão.

Làm sao mà ta chẳng bị nhận chìm, chẳng tả tơi, bầm dập? Sao ta không tìm nơi trú ẩn cơn bão tâm linh, như vẫn thường nhanh nhẹn và thông minh trốn cơn giông bão của trời đất? “Về đâu, khi giông bão?” chính là câu hỏi cho cơn bão tâm linh.

Kinh nghiệm, sách vở cũng như lời giảng dạy của các bậc minh sư, của thiện hữu tri thức vẫn nhắc nhở, nhưng có lẽ chúng ta chưa thực tập đủ nên khi hữu sự thì cái tâm sân hận lại kéo ta vào ngay cơn bão đang sẵn cuồng nộ, ngả nghiêng, tuy chúng ta đều đã biết, đáng lẽ phải lập tức quay về với hơi thở chánh niệm.

Chỉ chú tâm vào hơi thở, không gì khác nữa. Thở vào, ta biết ta đang thở vào. Thở ra, ta biết ta đang thở ra. Hãy theo dõi bước đi của hơi thở để thấy khi ta thở vào, bụng ta phồng lên, khi ta thở ra, bụng ta xẹp xuống. Hãy theo dõi bụng và hơi thở như theo dõi con ếch bên bờ giếng. Ta “nhìn” được hơi thở của con ếch mà ít khi chịu nhìn hơi thở của chính ta. Chỉ hụt mất một vài hơi, liệu ta còn đó để mà giận, mà hờn hay không?

Hơi thở quan trọng như thế nên các bậc thầy thường dùng nó để dẫn dắt chúng ta trở về chánh niệm.

Nhưng Đức Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni đã biết, chúng sinh trong cõi ta-bà này vô minh và cường ngạnh lắm. Hoặc không biết cách tránh, hoặc biết mà không tin, cho rằng chỉ làm cho thỏa lòng là đúng nhất. Chính vì thế mà phương pháp tìm nơi trú ẩn khi bão tới, rất đơn giản, nhưng chốn ta-bà càng lúc càng tơi tả cuồng phong.

Riêng kẻ vô minh là tôi, ngoài hơi thở, vừa tìm thêm cho mình một khí giới nữa để đóng tất cả cửa ngõ lục căn khi giông bão ập tới. Đó là, lập tức niệm 4 tiếng “A Di Đà Phật”. Không cần biết phải trái, đúng sai gì, khi thấy cơn buồn giận nổi lên, hãy đóng ngay lục căn bằng tiếng niệm “A Di Đà Phật”.

Tất nhiên, trong khi niệm, ta vẫn đang thở, nhưng tiếng niệm Phật trong lúc cấp bách đó có sức mạnh vũ bão của thanh gươm bén lóe lên, may ra mới kịp chặn đứng giông bão. Khi lục căn đã đóng, gió mưa không thổi tốc được vào nhà, trong khi tiếng niệm Phật còn âm vang, có nghĩa là ta đã vào trú được nơi an toàn. Tiếp tục niệm Phật để mưa tạnh, gió yên, khi ấy, hãy về với hơi thở đã điều hòa để quán chiếu những gì làm ta buồn, ta giận, cũng chưa muộn.

Lúc đó hãy phán đoán phải trái, đúng sai.

Tới đây, ta đã làm chủ được ta, ta đã đẩy xa cơn bão, ta phải biết mỉm cười vì cơn bão hung hãn kia đã không quật ngã được ta. Phải biết mỉm cười với mình trong ý nghĩ “Cơn bão nào rồi cũng qua!”

Với ý nghĩ đó, mọi sự phải trái, đúng sai đều không đáng kể vì mọi sự ấy cũng như cơn bão thôi. Sẽ qua hết, trừ BẢN LAI vì:

“Bản lai vô nhất vật

Hà xứ nhạ trần ai” (*)

Bản chất đích thực của Bản Lai vốn trong suốt, tưởng như chẳng là gì, thì lấy chỗ đâu cho bụi bám?

Vạn pháp quy KHÔNG.

Chỉ một câu niệm Phật đủ đưa ta về an trú trong chánh niệm.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

17 nhận xét:

  1. Chị ơi, đúng là như vậy, đôi khi trong cuộc sống đời thường, ta cứ bị cuốn vào những "cơn bão", "cơn lốc", thậm chí những trận "cuồng phong" mà rồi kết quả chẳng đi từ đâu đến đâu. Thoát ra khỏi được thì mình mấy cũng "thâm tím, dầm bập". Nhiều khi em cứ nghĩ "thôi tránh/ nhường/ nhịn đi cho lành." Em cũng rất hay niệm Phật, niệm 6 tiếng và thường thì thấy tâm được an trụ, nhưng không phải là không có những lúc không thể đẩy được "tạp niệm" đi, đành phải tự an ủi "một là duyên, hai là nghiệp, ba là chưa đủ thiện căn".

    Trả lờiXóa
  2. Không cần cao siêu, không nghĩ nhiều và dài. Niệm đến đâu, ta được đến đó. Một chút còn hơn không Thu ạ. Hãy nhớ "chúng sinh cả mà". Chị thấy ai lao vào "bão đời" chiến đấu, chị thấy họ nhiều sức lực thế cơ chứ, nhưng rồi họ sẽ được gì sau đó? Thôi, ta tránh đi thì hơn nếu không dập tắt được nó. Tốt nhất đừng để có bão thì hơn. Có người đã "dạy" chị: người ta nóng nẩy, ví như đá vậy, nếu mình cũng là đá thì khi gặp nhau sẽ tóe lửa, chi bằng ta làm hồ nước. Đá rớt xuống hồ nước thì chỉ làm tung lên vài bọt nước mà thôi. Thế là ổn.

    Trả lờiXóa
  3. Em thích câu "chúng sinh cả mà". Nhiều khi cứ nghĩ mình đã "tu" được đến "độ" nào đó, cảm thấy mình đã chạm tay tới hai chữ "vô thường" nhưng thực ra không phải vậy. Em sẽ cố gắng. Thank chị.

    Trả lờiXóa
  4. Nam mô a di đà phật __()__

    con cảm ơn bác Hoàng Vân về bài viết ạ. Hiện tại lúc này, con cũng đang đặt câu hỏi : " vỀ đâu khi giông bão?" trong tâm hồn con.... Vì một số chuyện không vừa ý, về nhiều sự bận tâm, mà chẳng thể chia sẻ với ai, chẳng ai có thể hiểu con...nhưng thiết nghĩ "chúng sinh cả mà"...

    Nam mô a di đà phật __()__

    Trả lờiXóa
  5. Co Thu! muon tranh, muon nhuong, muon nhin... minh lam duoc di nua , cung khong duoc binh an, yen on dau. Cung khong the nao song tot len duoc dau. Don gian nhu the thi ai cung co gang duoc Bien phap tot nhat co gang vo thuc bat ke truong hop gi xay ra va quen lap tuc ngay sau do. Va tu an ui minh Troi dang thu suc minh. At phai qua

    Trả lờiXóa
  6. Thì vẫn vậy mà Vân, có thế mới tồn tại được đến giờ phút này mà vẫn giữ được bản chất của con người mình.

    Trả lờiXóa
  7. Vang a! Chau thay co bao tranh va nhuong... Tranh vao dau, chay vao dau, lui vao dau va minh co lui co nhuong co tranh... cung khong duoc Hang ngay minh tiep xuc va tiep can
    Co co nho Thay Phuong co den nha Thay va ke cau chuyen ong chong chui vo vi ba vo theo dao phat chu a, va ba vo Chi Nam mo A di Da Phat khi ong chong chui.Lan nao cung vay Ong chong thua cuoc Thuc te ngoai doi la ba vo lay Nam mo A di Da Phat de hoa giai no di cung khong co co hoi dau

    Trả lờiXóa
  8. "...Song , trong cuoc song can co mot tam long . De lam gi Em co biet khong ?..."
    Cau hoi nay hoi moi chung ta. Neu ai tra loi dung va du coi nhu minh da co mai nha de tru bao giong tam hon .
    Va da gio tay cham toi chu "vo thuong" .
    Minh rat nho thay giao hoi cap 3 day : " Muon song tot hay hoc lam nguoi" va den bay gio toc thay da trang mau cuoc , toc tro da hoa dam , nhung khi gap lai nhau,thay van nhac lai cau do ."LAM NGUOI "cung that kho phai khong cac ban .Boi vi nhu Hoang Van noi "chung sinh ca ma "

    Trả lờiXóa
  9. Bài hay nhưng có vẻ "thủ tiêu đấu tranh" thế nào ấy. Ví dụ thằng Tàu nó cà khịa, mình cứ "Nam mô" thì sẽ ra sao???
    12ly7

    Trả lờiXóa
  10. Truong hop ay? Thang Tau biet den Phat thi no se dung tay. Con Khong Anh muon lam gi thi lam, hoc Theo dao Phat nhan, nhin, nhuong, tranh...
    An toan phan nao hay phan day
    Cung qua! "Tuc nuoc vo bo"
    hoc tap chi Dau trong tac pham tat den" May danh chong ba, ba cho may biet tay"

    Trả lờiXóa
  11. Co thu a! Noi vui vay thoi. Cuoc song la su tuy co ung bien, luc tien luc thoai, luc cuong luc nhu
    Ban chat con nguoi sinh ra la thien luong con nguoi truong thanh theo thoi gian co tot va xau. Nen cac dao ra doi huong con nguoi ta lam dieu thien, dieu nhan, dieu nghia

    Trả lờiXóa
  12. Vân ơi, lo gì nếu thằng Tàu nó cà khịa mình đã có các bác 12ly7 và 16ly5 chống đỡ rồi. Cô cháu nhà mình chỉ việc Nam Mô A-Di-Đà-Phật phù hộ cho các bác ấy khỏe mạnh để kiên cường chống trả để bảo vệ chủ quyền dân tộc thôi. Mình sẽ là "hậu phương" vững chắc mà. :P

    Trả lờiXóa
  13. Tại sao mình không đặt ra câu hỏi: Tại sao Tàu đánh mình nhỉ?
    Nhà mình đang yên ổn, đoàn kết thương yêu, hữu hảo, giúp đỡ hàng xóm láng giêng, tối lửa tắt đèn có nhau, có bao giờ tự dưng hàng xóm láng giêng vác búa sang phá nhà mình không nhỉ???

    Trả lờiXóa
  14. Co thu a! Noi Vui Vay Thoi
    Giac den nha dan ba cung phai danh
    Cuoc song moi mot nguoi mot so phan, mot hoan canh...
    Nhin vao thuc te de co loi thoat va huong giai quyet thoi
    Dao phat hay cac dao khac giup con nguoi ta binh tinh khi kho khan va trong moi truong hop

    Trả lờiXóa
  15. Cô Vân A: Cơ bản bài viết là" Về đâu khi giong bão" Nên các giả thiết trường hợp sảy ra. Và các biện pháp phòng và ứng phó ...

    Trả lờiXóa
  16. Co thu a! nhanh ẩu, cháu viết sai lỗi chính tả không sửa được rồi, sửa được sửa hộ cháu với nhé!

    Trả lờiXóa
  17. Vân à, không sửa được nhận xét đâu. Chả sao đâu, đọc vẫn hiểu mà.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.