Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

Chia sẻ muộn mằn

Trần Phương Dung
(Học viên lớp  sáng Chủ nhật)
 Chị Dung (thứ 4 từ phải sang, hàng đầu)
Tôi cũng có ý định viết một bài chia sẻ với chính tôi. Cái mà tôi có được hôm nay quả là quá trình đấu tranh nghiêm khắc với bản thân. Thật sự mà nói con người ta sống ở xã hội này để xác định được đường đi vào tâm linh quả là khó vì cuộc sống của chúng ta, ai cũng giống nhau cả. Buông bỏ quả là cực khó vì cuộc sống con người phàm tục, sống cuộc sống đời thường ai mà chẳng có "cái tôi, cái sĩ" trỗi dậy trong lòng. Vì vậy trong thực tế, có người buông bỏ được ít, người buông bỏ được nhiều. 
Khi nói đến tôi đi ngồi thiền quả thật khó quá, vì cuộc sống của tôi hay tò mò và tìm kiếm các lĩnh vực, ví như tôi làm việc Thánh. Cả Thánh và Thiền là hai lĩnh vực khác nhau. Làm việc Thánh là động, việc Thiền là tĩnh, vì vậy lúc đầu tôi gặp không ít khó khăn. Giữa Thánh và Thiền, hai việc giằng xéo nhau, cuối cùng Thánh đã ngự trị trong lòng tôi. Ngồi thiền mà cứ gật gù, quay tròn, đảo đẹp như chuẩn bị làm việc Thánh, trong tâm trạng lúc nào cũng như chuẩn bị lên đồng. Thật là tai hại. 
Còn có một lần bị ma quỷ quấy nhiễu: Lúc đầu, khi tôi ngồi, nằm, ăn cơm, ngủ, luân xa cứ quay tít, làm cho con người bất ổn, lao đao. Cũng may tôi đã trực tiếp gọi điện cho Thầy để Thầy trợ giúp. Thầy phát công và đưa năng lượng từ xa trợ giúp tôi. Sau 3 ngày tôi trở lại bình thường. Sau đó một thời gian tôi phát bệnh zona thần kinh. Đau đớn, khổ sở, thậm chí không mặc được áo, phải ngồi trong điều hòa chữa bệnh. Lúc đó ái ngại quá, tôi không nói với ai, cứ im lặng và buồn. 
Sau thời gian dài chữa bệnh như vậy, tôi đã có lúc chợt nghĩ  hay là mình bỏ học thiền. Tôi im lặng không thông báo cho lớp biết. Sau khi bệnh thuyên giảm, tôi ngồi tĩnh tâm, xem và nghe lại toàn bộ những bài tập từ đầu. Tôi đã nghe hết bài giảng pháp "Thiền và những vấn đề tu luyện" và tự kiểm điểm là tôi đã sai, ngồi thiền sai. Tôi trực tiếp đến nhà Thầy kể lại đầu đuôi câu chuyện. Thầy khuyên tôi nên kiên trì tập luyện. Sáng thứ bảy cuối năm 2010, tôi đến lớp nhờ cháu Quyết, anh Nghĩa mở lại luân xa và quyết tâm luyện thiền. 
Mặc dù là người ham thích thể thao, như đánh cầu lông, tham gia  CLB khiêu vũ, nhưng rốt cuộc tôi thấy chỉ có Thiền mới mở mang tâm trí, giúp ta có những suy nghĩ đúng đắn và cải thiện được sức khỏe. Trên thực tế tôi mới chỉ ngồi thiền theo đúng phương pháp  được 8 tháng. Sau đây là những kết quả thu được, mặc dù thời gian ít nhưng thu được kết quả rất lớn.
  • Hết đau vôi hóa ở tay
  • Hết đau vôi hóa ở cổ
  • Hết thiểu năng tuần hoàn não
Trước đây cứ một thời gian thì tôi phải tiêm 3 ngày một mũi. Mỗi đợt tiêm 3 mũi. 
Thế mới biết tâm linh là điều khó lý giải, là điều kỳ lạ, mà những ai ở ngoài không cho đó là sự thật. Chỉ có những người đi học thiền mới đổi tâm tính trong sáng, tính tình thay đổi rõ rệt. Khi được ngồi trên một bãi cỏ để thiền, thấy một màu sáng choang, con người nhẹ nhõm và bồng bềnh. Thật là sung sướng và thú vị. Tôi được như thế này là nhờ công của Thầy, của anh Nghĩa, cháu Quyết và Hồng Nhung đã giúp đỡ trong lúc lấy lại cân bằng. Đó là thử thách của Thầy Tổ để xem học viên có vượt qua được không. Cảm ơn Thầy Tổ, cảm ơn Thầy Chủ nhiệm và các anh chị trong lớp. 
Thế mới biết đến với tâm linh là như thế. Qua đây tôi càng thương Thầy Chủ nhiệm vất vả cả ngày lẫn đêm trên những giáo án nghiên cứu để giúp cho trò hiểu, trong khi Thầy còn bận nhiều việc khác. Thật là quá sức. Rồi lại thương Hồng Thu vất vả đăng bài lên mạng để kịp thời ra Tập San hàng tháng. Đó là những tấm gương mà ta cần phải học và chia sẻ. 
Trong cuộc sống hàng ngày, mong rằng cái gì buông bỏ được ta buông bỏ dần. Không những riêng tôi mà mọi người cần dành thời gian thiền để sức khỏe được cải thiện và làm nhiều việc có ích.
Hà Nội vào thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.