Năm mới dương lịch thì đã tới, âm lịch thì sắp sang, nên tôi xin chia xẻ đôi điều cùng bạn đọc vấn đề này, 1 vấn đề tôi đã để tâm tìm hiểu hơn 10 năm nay, nhất là vừa qua CLB chúng ta lại được nghe nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã nói chuyện…Nội dung buổi nói chuyện đó, có điều tôi muốn thảo luận, chia xẻ vì năm hết tết đến, nhà nào chẳng đi thăm mộ gia tiên, cúng giỗ gia tiên, hướng tâm về những người đã khuất để tròn chữ hiếu.
1. Tôi để tâm tìm hiểu việc người chết có còn tồn tại ở 1 thế giới nào đó không kể từ năm 1998, khi mẹ tôi vừa qua đời đột ngột, chẳng kịp dặn dò con cháu gì. Hôm trước bà còn ở Hà Nội nhà tôi, hôm sau về Hải Phòng. Sáng dậy còn đang chuyện trò với các con thì đi luôn, chưa kịp dặn dò gì cho con cháu. Đó là lý do chính chúng tôi tìm đến nhà ngoại cảm để xem liệu có được gặp mẹ không, mẹ có dặn dò gì con cháu không….Rồi đi xem nơi này nơi kia để kiểm chứng thông tin có xác thực không, kể cả đến nhà ngoại cảm nổi tiếng Nguyễn Thị Phương ở Hàm Rồng, Thanh Hoá…Kể cả các thông tin của GS Trần Phương nhờ thầy Nguyễn Văn Nhã tìm em gái bị giặc Pháp giết thả trôi sông từ năm 1950, rồi các thông tin của Bộ Môn Cận Tâm lý tìm mộ liệt sỹ, thông tin về “ Cô Năm Nghĩa” mời gặp Bác Hồ với các sỹ quan QĐND và các nhà nghiên cứu khoa học…
Trải qua nhiều năm tìm hiểu và trải nghiệm, tôi và gia đình rất tin tưởng rằng người đã khuất vẫn còn tồn tại xung quanh ta, rất quan tâm tới người sống chúng ta.
2. Điều thứ hai tìm hiểu là nếu người đã khuất còn tồn tại, thì họ có vai trò gì, quan trọng như thế nào với người đang sống? Người sống phải cư xử như thế nào cho tròn chữ hiếu với người đã khuất?....
3. Điều thứ ba tìm hiểu là Đạo Phật nói về việc này như thế nào?
Chuyện tìm hiểu hơn 12 năm thì rất dài, tôi chỉ xin tóm tắt một số điều thu lượm được để chia xẻ cùng bạn đọc, chuyện như sau:
Người đầu tiên chúng tôi có duyên được gặp gỡ không phải là mẹ, là cha như mong muốn, mà lại là 1 cụ tổ đời thứ tư! Cụ nói: “Những người các cháu muốn gặp ta chưa cho về…Ta về hôm này vì muốn giáo huấn cho cháu và dòng họ biết điều phải tu lo…”. Thế rồi cụ dạy những điều cơ bản mà xưa nay chúng tôi còn sơ mơ, chàng màng. Cụ dạy việc chăm lo mồ mả gia tiên dòng họ phải thế nào, thế nào. Cụ dạy việc thờ cúng trong nhà phải thế nào, thế nào, trong đó có việc rất quan trong là dòng họ có bà tổ cô rất linh thiếng, tên bà là thế này, phải biết có bát hương riêng và bông hoa trắng cúng bà ấy…Cụ lại dạy năm nay (1998), tôi sẽ có 1 tin mừng và 1 tai nạn giao thông, phải cẩn thận.
Cuối cùng cụ dặn: Cho tôi 1 năm kiểm chứng lời cụ dạy. Nếu thấy đúng, làm tốt lời dạy bảo, thì lần sau gặp lại sẽ cho các bậc dưới về nói chuyện với con cháu.
Chưa đầy 1 năm sau, các lời cụ tổ 4 đời dạy đều đúng cả: Đầu tiên là bà tổ cô tên là thế này…Khi tôi thông báo việc này với họ tộc, thì người trông coi nhà thờ họ ở Xã Phượng Cách, Quốc Oai, Sơn Tây cũ nói: Trong bia đá nhà thờ có khắc tên bà này. Nhưng từ khi tôi sinh ra đời, trong họ, kể cả bố mẹ tôi có ai nhắc tới bà này đâu, lại càng không ai cúng giỗ bà ấy….Nhà ngoại cảm thì ở tận Quảng Yên, quê tôi thì tận Sơn Tây, chẳng ai biết ai, mà sao nói đúng tên bà tổ cô dòng họ tôi thế? Chuyện này làm chúng tôi sởn gai ốc!
Thế rồi chuyện báo năm ấy (1998) tôi có tin mừng của sự thành đạt, laị có tai nạn giao thông đúng 100%! Thế là tôi tin, bèn đi gặp lại gia tiên lần thứ hai, thứ 3, rồi đi nhờ cô Phương ở Hàm Rồng…để kiểm chứng thông tin cho chắc ăn!
Từ đó, khi lòng tin đã củng cố, tôi năm nào cũng không dưới 1 lần đi gặp gia tiên. Có lần đi gặp cha mẹ, lại đột nhiên thằng con trai thứ hai chết yểu của chúng tôi trở về nói chuyện, dặn dò bố mẹ rất sinh động…lại có lần khi bố tôi đang nói chuyện với các con các cháu, bà chị dâu nhà ngoại về cứ xin cụ Hà (bố tôi) cho được gặp cô chú Tùng-Hiền để dặn dò chồng con mấy điều quan trọng. Chị nói rằng rất quí chúng tôi, nên cứ theo chúng tôi đi để nhờ sang lời cho chồng con chị ấy, mặc dù trong chuyến đi, chúng tôi không hề mời chị ấy….Chị ấy theo chúng tôi vì trên bàn thờ gia đình, theo lời dạy bảo của Đạo Phật, chúng tôi để tâm thờ cả bên nội lẫn bên ngoại, không có phân biệt. Cho nên khi khấn khứa gia tiên bên nội, thì bên ngoại cũng biết, cũng chứng tâm cho chúng tôi….
Cuối cùng, so những điều hiểu biết tâm linh kể trên với giáo lý nhà Phật thì có gì sai khác nhau không?
Trong bài giảng về kinh, lễ Vu Lan, Hoà Thượng Thích Thanh Từ có nói Đạo Phật rất tôn trọng đạo hiếu của con cái với cha mẹ. Cụ viết rằng :
Đức Phật dậy: Phụ Mẫu tại gia như Phật tại thế
Hiếu vi vạn hạnh chi tiền.
Nghĩa đen là: con cái phải coi cha mẹ mình như Phật trong nhà. Chữ hiếu đứng đầu vạn đức hạnh trong đời.
Lời giảng đó làm sáng tỏ 1 điều rõ ràng: Đạo làm người phải tôn trọng hiếu hạnh. Hiếu hạnh với cha, mẹ, họ hàng là đạo đức số 1 trong các đức hạnh.
Mở rộng ra theo lời giảng của cụ tổ 4 đời chúng tôi, thì đạo hiếu không những phải cư xử đúng với người sống, mà cả với người đã khuất. Người đã khuất thì mồ mả phải được chăm lo tử tế, mộ mất thì phải làm mộ giả phụng thờ. Giỗ chạp, ngày rằm, mùng một phải lên nhang tưởng nhớ. Theo đó, chúng tôi đã làm mộ giả cho thằng con nhỏ 12 ngày tuổi của chúng tôi chết 1972 khi B52 đang đánh phá Hà Nội, mộ giả cho 2 em trai chết trẻ hồi kháng chiến chống Pháp 1952, 1954 ở Thái Nguyên mà mộ của họ đã thất lạc vì không chú ý chăm lo, nghĩ sai rằng chết là hết, thằng nhỏ chết rồi thì thôi…
Chúng tôi đã làm theo những lời chỉ dạy của cụ tổ 4 đời, của bà tổ cô dạy bảo sau này về dạy bảo chi tiết mọi điều từng năm, cảm thấy cuộc sống ngày càng bình yên tới ngày nay. Mỗi năm đi gặp gia tiên không dưới 1 lần, điều hay nên làm, điều dở nên tránh, và tránh như thế nào gia tiên đều về mách bảo cho cả.
Những điều tôi tâm sự trên đây, lại trái chiều với lời thầy Nguyễn Văn Nhã nói chuyện hôm vừa rồi, vì thầy khuyên: Không nên đi gặp người đã khuất làm gì (gặp ma!), chỉ nên tu Phật về cõi Tây Phương Cực Lạc. Tôi nghĩ: Muốn tu về cõi Tây Phương theo Phật, thì 1 trong các điều phải tu là phải làm tròn chữ hiếu theo lới Phật dạy. Chữ hiếu đối với cả cha mẹ khi còn sống, cũng như khi đã khuất. Đó là điều tôi muốn bạn đọc bằng trải nghiệm của mình, cùng chia xẻ vấn đề quan trọng này.
Trên đây là những trải nghiệm của chúng tôi xin chia xẻ cùng bạn đọc trong Câu Lạc Bộ nhân dịp đầu năm. Có gì bạn đọc chưa cùng quan điểm, xin được lắng nghe ý kiến mọi chiều nhé. Xin cám ơn bạn đã đọc bài này và chia xẻ cùng chúng tôi.