Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Buông bỏ để sống vui

         Trên lớp mọi người thường than phiền khi ngồi thiền đầu óc bị phân tán, vẫn lăn tăn suy nghĩ về những vấn đề trong cuộc sống thường nhật vì vậy quá trình hành thiền nhiều khi chưa đạt kết quả như mong muốn. Trong phạm vi trang Blog của CLB đã có những bài chia sẻ, tham khảo để giúp các bạn đồng môn có thể nhanh chóng định được khi ngồi thiền.
         Hôm nay Thu xin chia sẻ thêm một bài nữa. Hy vọng mỗi chúng ta rút ra được điều gì đó cho riêng mình.

BUÔNG HẠ CHÍNH LÀ NIỀM VUI
 ************************* 

         Một thanh niên mang theo một túi hành lý to ngàn dặm xa xôi đến tìm Vô Giới đại sư. 
         Anh ta nói: "Đại sư, tôi thật là cô độc, đau khổ và buồn tẻ, trường kỳ bôn ba đã khiến tôi mệt mỏi đến cực điểm; giày tôi đã rách, gai nhọn đâm cắt hai chân; tay cũng bị thương, máu chảy không ngừng; cổ họng do kêu la nhiều nên cũng khàn rồi...Tại sao tôi vẫn chưa tìm được ánh mặt trời ở trong lòng? Tại sao tôi chưa tìm được niềm vui?"
         Đại sư hỏi: "Trong túi to của anh đựng thứ gì?"
         Thanh niên nói: "Nó đối với tôi quả là quan trọng. Trong đó là những nỗi đau mỗi lần tôi vấp ngã, nước mắt mỗi lần tôi bị thương, phiền não mỗi lần cô quạnh...và dựa vào nó tôi mới có thể tìm đến chỗ của ông."
         Vô Giới đại sư dẫn người thanh niên đến bên bờ sông, họ ngồi thuyền đi qua sông.
         Sau khi lên bờ, đại sư nói: "Anh mang theo thuyền mà đi tiếp!"
         "Sao, mang theo thuyền đi?", người thanh niên rất ngạc nhiên, "Nó nặng như vậy, làm sao tôi mang nổi?"
         "Đúng vậy, anh bạn trẻ à, anh mang không nổi nó", đại sư mỉm cười nói. "Khi qua sông, thuyền là có ích thật. Nhưng đã qua sông rồi, chúng ta phải để thuyền lại mà đi tiếp, bằng không, nó sẽ trở thành gánh hàng nặng của chúng ta. Sự đau khổ cô độc, buồn tẻ, tai nạn, nước mắt, những thứ này đối với đời người đều có ích cả, nó có thể làm cho sự sống được thăng hoa. Nhưng khi chúng ta cứ giữa mãi không quên thì chúng sẽ trở thành gánh nặng của đời người. Hãy đặt nó xuống! anh bạn trẻ à, cuộc sống không thể quá nặng nhọc."
         Người thanh niên trút bỏ gánh nặng, tiếp tục lên đường. Anh phát giác bước đi của mình nhẹ nhàng thanh thoát, so với trước nhanh hơn nhiều. Thì ra, cuộc sống có thể không nhất thiết phải gánh những gánh nặng nhọc như vậy.


LÃNH NGỘ PHẬT TÂM
-------------------------- 
Trong cuộc sống có qua nhiều thứ chúng ta không thể buông xuống được, và có nhiều việc không vui cùng với phiền não, thậm chí cảm thấy cuộc sống là quá nặng nhọc. Người ta trên thế gian đều đang theo đuổi niềm vui, nhưng lại không có ai thật sự hiểu thế nào là niềm vui. Trong cuộc sống, chúng ta nên học cách buông xuống. Bởi vì buông xuống chính là niềm vui, buông xuống mới có thể thoải mái thân mình. "Buông hạ chính là niềm vui" là khai tâm quả, là một tiên đơn giản trừ phiền muộn, là một đạo thiền hoan hỉ. Buông hạ chúng ta sẽ vui vẻ; buông hạ chúng ta sẽ có niềm vui ngay trước mắt.
(Trích "Lãnh Ngộ Phật Tâm")
(Nguồn: Phật Pháp Vô Biên- Sự Màu Nhiệm Của Phật Pháp)

3 nhận xét:

  1. Thật tuyệt. Buông. Buông hạ là niềm vui. Càng ngẫm càng thấy thấm thía. Tuyệt.

    Trả lờiXóa
  2. Cô Hồng Thu ơi, Con cảm ơn Cô Hồng Thu Thật nhiều.Những bài cô đăng trên Blog như những chìa khóa giúp cho con mở từng cánh của để bước vào một cuộc sống mới AN LẠC VÀ HẠNH PHÚC AH.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Úi đừng. Cô còn đang thầm cảm ơn người viết bài để mình có cái mà đăng kia kìa. :)

      Xóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.