Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

TỰ SỰ VỀ THIỀN

Tôi bén duyên với thiền đến nay đã được hơn 1 năm, tình cờ trong 1 lần đi du lịch ở Đà Nẵng trong đoàn có một chị học ở lớp thầy Kim kể về Câu lạc bộ. Nghe thấy thế thích quá tôi liền nhờ chị giới thiệu, bởi đã từ lâu tôi ao ước có được một tập thể hay một nhóm để mọi người cùng nhau ngồi thiền. Năm 2014 tôi đã theo học một lớp sơ cấp 7 ngày của thầy Nguyễn Xuân Điều ở Tô Hiệu, sau đó về nhà tự ngồi tập. Ngày đó thầy bảo nếu ai tập được từ 12 giờ đêm thì sẽ thu được rất nhiều, tôi cũng cố gắng làm theo, xong vì chỉ tập có một mình nên tôi không chiến thắng được bản thân. Tôi đã bỏ dần. Nay nghe thấy có Câu lạc bộ, tôi mừng quá nhờ chị dẫn đến lớp. Buổi đầu tôi vào lớp thầy Kim đúng giai đoạn Câu lạc bộ đang khó khăn về địa điểm, lịch học cũng thay đổi. Để phù hợp với điều kiện sinh hoạt của gia đình nên tôi xin chuyển sang lớp của thầy Nghĩa chủ nhiệm.
Lúc đến với Câu lạc bộ, tôi là một người mang rất nhiều bệnh. Tôi đã trải qua 5 lần đại phẫu thì 2 lần bệnh viện đã gọi chồng tôi đưa về để dành tiền nuôi con. Ruột của tôi qua 5 lần phẫu thuật đã cắt đi gần hết, ruột non còn có 70cm, ruột già còn 1m, thể lực tôi rất yếu, da xanh tái, đi lại co rúm như mèo hen. Tôi thường xuyên phải vào viện, sau đấy tôi lại bị chuyển sang bệnh máu. Bác sĩ chuyển đoán tôi bị “Rối loạn sinh tủy”, giảm hồng cầu, thường xuyên phải vào để truyền máu. Trước truyền còn được, sau càng ngày tiếp nhận càng khó, mỗi lần truyền là tôi đều bị sốc. Đã còn lần tôi bị sốc đến hôn mê tưởng không qua khỏi. Sau cấp cứu tôi sống lại. Vậy nên mỗi lần vào viện để truyền máu tôi rất hoang mang lo sợ không biết lần này vào viện có còn được về nhà nữa không.
Nhưng kể từ ngày tôi đến với Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng học Thiền Lửa Tam Muội, tôi đã thấy được sự sống ở phía trước. Người ta nói đi thiền cũng như đi tu nghĩa là phải có niềm tin, sự kiên trì nhẫn nại và phải chiến thắng chính mình thì mới hiệu quả. Ngày đầu ngồi tôi thấy mỏi lắm, đầu óc cứ quay quả liên miên nhiều lúc cũng nản chí. Xong được sự động viên của thầy giáo cùng các bạn đồng môn, rồi lại nghĩ tới những lần vào viện chọc ven mãi chẳng được, vừa đau vừa sốc co rúm người, tôi hạ quyết tâm vì thấy xung quanh mình bao nhiêu các bác 80 tuổi, hơn 80 tuổi và các bạn trẻ tuổi họ đều bảo ngày đầu họ cũng vậy nay họ đã ngồi rất tốt. Thế là tôi lên kế hoạch mỗi ngày ngồi thêm 10 phút, rồi 20 phút, đến nay tôi đã có thể ngồi được tiếng rưỡi, 2 tiếng. Và mừng nhất là sức khỏe của tôi đã bật lên trông thấy. Tôi đã nhanh nhẹn trở lại, da dẻ hồng hào hơn. Bạn bè và người thân ai gặp cũng phải ngạc nhiên hỏi tôi dùng thuốc gì mà khỏe thế. Tôi bảo họ đấy là nhờ tôi đi tập thiền Lửa Tam Muội. Chồng con tôi rất mừng. Thỉnh thoảng tôi vào viện kiểm tra bác sĩ cũng phải ngạc nhiên, họ bảo hồng cầu của tôi hiện tại rất tốt. Kể từ ngày đi thiền tôi chưa phải truyền máu lần nào. Thiền kỳ diệu là vậy đấy. Những ai chưa biết đến Thiền Lửa Tam Muội mong mọi người hãy tìm hiểu và tu tập theo Thiền thì sẽ được sức khỏe, mà có sức khỏe thì sẽ có tất cả.
Trên đây là vài dòng chia sẻ của tôi.
Con xin tạ ơn Đức Thầy Tổ Dasira Narada, người đã sáng lập ra môn phái này cho chúng sinh.
Em xin cám ơn Thầy Chủ nhiệm Câu Lạc Bộ (Thầy Thường).
Em xin cám ơn các thầy giáo, cô giáo cùng Ban Chủ nhiệm Câu lạc bộ đã tận tâm không quản ngại vất vả, khó khăn dẫn dắt Câu lạc bộ mỗi ngày một phát triển để những học viên như chúng em có được một ngôi nhà chung cùng nhau tu tập, sẻ chia và nâng cao sức khỏe, mang lại lợi ích cho mình, cho gia đình và cho xã hội.
Em xin cám ơn. 
Hà Nội, ngày 19/ 3/ 2017 
Phạm Thị Kim
Lớp Thiền 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.