Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Dự hội nghị ESPERANTO thành phố Hà Nội – 1/2013

          Nhận “nhiệm vụ” tham gia 3 tiết mục tại hội thi và giao lưu nghệ thuật - Hội nghị tổng kết hoạt động năm 2012, phương hướng hoạt động năm 2013 của Hội quốc tế ngữ thành phố Hà nội ngày 12/1/2013, ba chị em cô cháu: Hồng Nhung, Hoàng Vân, Thanh Hà chuẩn bị chu đáo lắm. 
         Chị Hồng Nhung thì tâm niệm, thi thì phải chọn bài thật hay, đi vào lòng người, thế là chị chọn bài mà chị đã biểu diễn ở CLB rồi, và dịp đó ai cũng thích bài hát đó. Ca khúc “Miền xa thẳm” của nhạc sỹ Đức Trịnh - một bài hát dẫn người nghe trở lại với những ký ức không thể phai của một thời, mà khi nghe nó, ai cũng có cảm giác bùi ngùi, cay cay, và khóc từ sâu thẳm tâm can. Còn Hoàng Vân thì chọn bài "Lên ngàn", một bài hát kinh điển nổi tiếng của nhạc sỹ Hoàng Việt. Đây cũng là một bài hát đi cùng với Vân suốt mấy chục năm theo nghiệp ca hát nghiệp dư, còn ca sỹ Thanh Hà thì chọn “Lúng liếng”, mớ ba mớ bảy, xanh, đỏ, tím, vàng lộng lẫy, duyên dáng của các cô gái miền quan họ. 
         Vì địa điểm lạ, chưa biết có chỗ để trang điểm, thay đồ hay không nên ba chị em cô cháu chuẩn bị sẵn từ nhà. Hôm đó trời âm u, rét căm căm, lại còn mưa lây phây, các diễn viên co ro vì rét nhưng vẫn áo váy, diện lắm, “bộ mặt” của CLB mình mà. Đội ta đến địa điểm đúng 13 giờ, bước chân khỏi taxi, đang loay hoay tìm địa điểm vì 33 Nhà Chung thì phải có đến vài ngôi nhà có cùng số nhà đó (ôi, Việt Nam!) thì thật may thấy thầy chủ nhiệm CLB đã đứng đón sẵn ở trong sân rồi. Thật cảm động. 
         Sau một thời gian khá dài chờ đợi, các hội viên mới lục tục đến (ôi, ôi, ôi - giờ Việt Nam). 
Khai mạc 
         Đội ta biểu diễn mở màn. Các ca sỹ hát say sưa, truyền hết nhiệt huyết đến ban giám khảo và hội nghị với cây micro chỉ dùng để nói chứ không dùng để hát, bởi vậy nên không hiệu quả cho lắm, và hình như chỉ khán giả vài hàng ghế đầu là nghe được mà thôi. Tiếp theo là các bài thi ở thể loại đọc tham luận, kể chuyện của các bác rất cao tuổi, có người còn đi không vững, khi đọc phải ngồi ghế. Các bác tham luận bằng 2 thứ tiếng: Việt và Esperanto. Chúng tôi trộm nghĩ, sang năm CLB ta cũng thi kể chuyện, nếu có thể bằng cả 3 thứ tiếng luôn - thêm vào đó là tiếng Anh hoặc Nga, vì người tài của CLB ta nhiều lắm. Sau phần thi kể chuyện là phần dự thi ca nhạc của CLB nghệ thuật của Hội ESPERANTO. Ôi họ mới chuyên nghiệp làm sao, quần áo đồng bộ, nam thì quân phục, gù này, dây này, đủ bộ lễ phục của quân nhạc, oai phong. Còn nữ thì trang phục đồng bộ, váy dài thướt tha đồng màu. Vừa hát vừa múa phụ họa. Múa nón, trang phục xanh, đỏ, tím, vàng, bắt mắt, váy yếm (hơi rét một tí). Mà họ hát thì vang to, rền, nghe đúng là chuyên nghiệp. Vừa hay, vừa đẹp, vừa đúng chủ đề nên ai cũng phải xuýt xoa. Thế mới là “mang chuông đi đấm nước người” chứ. Thầy Chủ nhiệm cũng phải thốt lên, thêm một chút ngạc nhiên: “sao mà họ hát vang to thế”, Hoàng Vân chỉ biết trả lời thầy (hơi cười cười): “họ hát với 7 micro cơ mà thầy”. Hơn nữa họ đã có bề dày hoạt động nghệ thuật, các diễn viên phần lớn là kỳ cựu của làng ca hát chuyên và không chuyên. 
         Rốt cuộc tiết mục ta chiếm giải ba đơn ca với tiết mục “Lúng liếng” và giải ba toàn đoàn, nhưng đối với chúng tôi, đó chính là giải nhất cho lòng nhiệt tình và tính trung thực, hỷ sả. Vẻ vang lắm. Hài lòng lắm. 
         Ra về ai cũng vui, kết thúc ngày thứ bảy đáng nhớ ấy bằng một chầu “nhậu” lẩu bò, cũng có cả rượu, nâng lên, đặt xuống. Hỉ hả, cười vui, chụp ảnh. 
         Mời cả nhà chiêm ngưỡng bộ ảnh do Hoàng Vân, phó nháy nghiệp dư tác nghiệp. Méo mó, có hơn không phải không ạ. 
Hoàng Vân

2 nhận xét:

  1. Vân ơi, hôm đó CLB mình hay nhất. Vui nhất là "hậu giải toàn đoàn"

    Trả lờiXóa
  2. Vâng, đúng thế mà. Không đâu như CLB ta, diễn viên toàn là bệnh nhân mà lúc nào cũng tươi như hoa, ai bảo là bệnh nhân nào. Khi nào ta cùng rủ diễn viên đội bạn ngồi thiền bài Rũ sạch bụi trần nhỉ!!!

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.