Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Tôi đang dần khỏi bệnh

 Đi dã ngoại cùng CLB - Khu DLST Tràng An (3/2010)
Tôi đi tập thiền vừa tròn 1 năm. Một năm đi tập vô cùng thuận lợi: Thày tận tình hướng dẫn; các học viên có năng lượng cao liên tục hỗ trợ...được cả lớp giúp đỡ; bản thân tích cực thiền đều. Do vậy chỉ một thời gian ngắn năng lượng thu được đã rất cao. Cả năm qua mọi mệt mỏi trong cơ thể hầu như không còn nữa, cảm cúm do thay đổi thời tiết cũng hết. Tuy nhiên trong thâm tâm tôi còn trăn trở lắm. Trên đời này có cái gì được mà không mất đâu. Sao tôi cứ được, bệnh tật cứ lui dần (bệnh gan gần như khỏi hẳn, bệnh huyết áp, tiểu đường ổn định bệnh sỏi thận không còn...). Thế rồi tôi đã được nếm trải tất cả những giá phải trả cho những cái được của tôi. Bệnh tật ào ào ập đến, sốt cao liên tục xấp xỉ 40 độ kèm theo đau mình mẩy, chóng mặt, cơ thể mệt dã rời...5 ngày liên tục. Khi hết sốt là lúc tiểu cầu hạ thấp rất nhanh kèm theo xuất huyết đường tiêu hóa. Thêm 4 ngày phải cấp cứu nữa thì tiểu cầu tăng dần lên, sức khỏe hồi phục dần. Suốt cả quá trình nằm cấp cứu ở viện tôi luôn được Thày và mọi người quan tâm, giành cả tình thương cho tôi.Tôi đang sống trong tràn ngập tình thương của mọi người trong câu lạc bộ. Những lời thăm hỏi chân tình, những lời động viên khích lệ, những vần thơ chứa chan tình cảm...cả những năng lượng Thày và mọi người chuyển cho. Tất cả đã tạo nên một sức mạnh để chiến thắng mọi bệnh tật. Một lần nưa tôi lại hiểu thêm, thế nào là sức mạnh của tình thương. Bệnh của tôi tiến triển như có kế hoạch được vạch ra từ trước. Tôi đã lại trở về với Câu lạc bộ, lại được sống trong tình thương yêu bao la của mọi người. Tôi biết là tôi nói ra điều sau là khách khí song tôi vẫn cứ phải nói rằng:Tôi cám ơn Thày và mọi người trong CLB đã giúp tôi vượt qua được thử thách đầu tiên.Sau đợt ốm năng lượng của tôi còn lại rất ít nhưng tin rằng được sự giúp đỡ của Thày và mọi người tôi sẽ lấy lại được cái mà tôi đã mất. Tôi đã trả nợ được phần nào những "nghiệp" mà tôi đang phải gánh chịu. Một làn nữa xin cảm ơn cac ông, bà, anh chị và cả các cháu đã chia sẻ "hạn" mà tôi phải gánh chịu.

6 nhận xét:

  1. Em Vân biết mà, thế nào anh cũng trở lại được như cũ cho mà xem. Chúc mừng anh Nghĩa chị Tân nhé. Càng thấm thía thế nào là "tham, sân, si", thế nào là "được và mất" anh Nghĩa nhỉ.

    Trả lờiXóa
  2. Chúc anh Nghĩa chóng bình phục.

    Trả lờiXóa
  3. Chúc mừng ang Nghĩa ,chị Tân đã trở lại lớp học .

    Trả lờiXóa
  4. Sau mười ngày nằm viện ,thứ bẩy tuần vừa rồi (27/11/2010) anh Nghĩa đã trở lại lớp học trong sự vui mừng của cả lớp . Mọi người trong lớp hỏi thăm , chúc mừng , động viên khích lệ anh , mong anh sớm bình phục sức khỏe . Thầy cùng các các cô , các bác có năng lượng cao đã hỗ trợ cho anh . Anh Chuyền cùng anh Sơn đã dùng phương pháp châm cứu hỗ trợ cho anh .Tất cả đều mong anh mau chóng bình phục để trở lại lớp .
    Một lần nữa , cả lớp chúc anh Nghĩa chiến thắng bệnh trở về như cũ để đi Côn Sơn trong tháng này. Mong chị Tân giữ gìn sức khỏe để đến lớp cùng anh Nghĩa.

    Trả lờiXóa
  5. Mừng anh Nghĩa đã khỏi bệnh. hôm gặp anh ở CLB,chúng em thật ngạc nhiên y như có phép màu nhiệm. chúc anh chóng bình phục.

    Trả lờiXóa
  6. Anh Nghĩa nhanh khỏi để đến CLB sinh hoạt đều nhé. Chúng em nhớ anh - chị lắm rồi. :)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.