Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Trao đổi năng lượng (phần 1)

Quá trình thải âm, thải dương, thu âm, thu dương quá trình trung chuyển năng lượng vũ trụ xuyên qua thân thể ta theo nhiều chiều là quá trình hội nhập cơ thể với vũ trụ, quần áo ta mặc phải nhẹ nhàng, thấm được mồ hôi không cần thắt lưng, khi ngồi nghỉ nên tháo giày ra đặt chân xuống đất, khi ta vào một khu vườn đẹp thì thưởng thức trò chuyện với nó bằng cách tiếp nhận năng lượng yêu thương từ vườn cây tỏa ra. Khi đi qua một bãi khói bụi thì cơ thể đóng cửa lại, không thu hút, nhịn thở, chuyển cơ thể vào trạng thái đóng cửa.
Trạng thái đóng cửa: khi cơ thể không thích nghi với không gian bên ngoài nếu là quãng đường nhiều bụi thì ta có thể nhịn thở một thời gian và đưa cơ thể vào trạng thái tĩnh của luyện công không vận hành cơ thể, động tác đó như sau: hít một hơi dài , từ từ thở ra khi đến đám bụi, nhịn thở để đi thêm một quãng đường nữa qua đám bụi. Trạng thái này cũng như một vi khuẩn không gian chúng co lại nhỏ bé và nhẹ nhàng, mảnh như một hạt bụi gần như vô hình và không có hoạt động sống chúng lơ lửng trong môi trường khắc nghiệt nhiều năm liền cho đến lúc không gian bên ngoài thích nghi thì chúng sống lại. Chính chúng ta cũng cần học hỏi phương pháp đó. Cơ thể vận khí đến gần với thể Plasma sẽ tạo ra một thực thể cực kỳ thống nhất để mở ra hoặc thu vào, để liên lạc với vũ trụ bởi vì một cơ thể bình thường không bao giờ thích nghi với vũ trụ được.
Vũ trụ phần lớn là vô tình cho nên những động vật có vú, ví như con người rất khó sống trong đó. Càng muốn thích nghi càng phải hòa nhập phải đưa được ta thành một cái cây, hòn đá, cái cây sống ngàn năm hòn đá sống triệu năm. Vậy thì bản chất của ta, linh hồn của ta phải được tiệm cận với trường tồn, phải im lặng như một cây cổ thụ, phải ẩn mình như một hòn đá. Như vậy là ta phải hòa nhập thật sự với vũ trụ và cần một sự tiến hóa trong sự xung đối giữa trí thông minh và yêu cầu cuộc sống vì tương lai. Con người lúc đó chỉ là một đám sương mù, hình hài người chẳng qua là cố tình nhớ lại nguồn gốc tươi đẹp của mình. Phương pháp hòa nhập vũ trụ phải tập trong vòng từ 1 – 3 năm. Đó là thời gian tuyệt đẹp để cơ thể ta tiếp đất tiếp trời lấy năng lượng không gian tẩy năng lượng xấu của cơ thể bù đắp liên tục, liên tục để tạo ra dòng năng lượng tái sinh vĩnh cửu cho cơ thể. Từ đó chúng ta có thể chữa bệnh cho bệnh nhân mà không sợ bị ảnh hưởng bệnh. Hòa nhập vũ trụ cũng là một biện pháp huy động toàn năng nghĩa là trong xả âm cùng Đại Châu Thiên (cửu âm), xả dương cùng Tiểu Châu Thiên (cửu dương), hoạt động năng lượng tiến hóa nhất gọi là huy động toàn năng.
Trong khi ta dùng cửu dương tức Tiểu Châu Thiên trị bệnh (bệnh nhân bị hàn âm nguy hiểm) thì ta đồng thời nạp năng lượng vũ trụ vào đầu mình và cho năng lượng đó vận theo Tiểu Châu Thiên. Lúc đó giữa ta và người bệnh có một đối lưu khí, khí khỏe và thông minh sẽ đẩy vào bệnh nhân và khí bệnh sẽ chảy ngược vào ta và hòa nhập vào Tiểu Châu Thiên (cửu dương kinh). Như vậy, hiện tượng đó gọi là huy động toàn năng.
Khi một cơ thể người biết huy động toàn năng thì bất cứ khi nào vận Tiểu Châu Thiên – Đại Châu Thiên hoặc xả âm, xả dương, thì cơ thể đó bắt đầu sinh ra nhịp điệu năng lượng toàn năng. Càng vận hành nhiều càng rơi vào hệ vô thức thể thực vật nghĩa là trong cơ thể sống hàng ngày luôn luôn là huy động toàn năng.
Trong huy động toàn năng trí tuệ sẽ được tiến hóa vô song. Sự tiến lên tiệm cận thể Plasma đưa cơ thể ta thành một bào tử rất thống nhất, nhỏ bé. Quá trình luyện tập lâu dài sẽ đưa ta ngược lại thời gian. Anh có thể mãi mãi dừng lại ở lứa tuổi đó nhưng linh hồn anh sức mạnh anh càng trẻ lại theo một thời gian nhỏ bé lại như thời còn là trẻ con và nhỏ lại nữa như là một cặp tế bào bố mẹ thời kỳ sơ khai của một bào thai.
Trong quá trình huy động toàn năng ta phải luôn hồi tưởng về quá khứ tuổi thơ, tách dĩ vãng khỏi ý nghĩ, sự luyện tập lâu dài trong vô tư (vô vị) tạo ra cho ta một bản ngã độc lập không phụ thuộc vào không gian và thời gian. Ban đầu ta có thể xem giờ khi vận công dần dần ta quên việc xem giờ cũng như trong các công việc làm hàng ngày ta quên xem giờ. Điều đó ảnh hưởng tốt đến quá trình lãng quên những sự việc không cần thiết cho tương lai của chính bản thân chúng ta, không cho những dĩ vãng xấu quay lại dày vò tư tưởng và lương tâm con người.
Tâm trạng vô vi là một định hướng hoàn hảo của con người trong xã hội hiện đại ngày nay. Những điều gì không cần thiết thì loại bỏ qua một bên, chỉ nên tập trung vào những việc cần thiết mà thôi. Trong lúc luyện công thì ta hoàn toàn vắng lặng, tuy nhiên vận công là một quá trình định hướng năng lượng chảy trong cơ thể, quá trình tiêu hao năng lượng, quá trình thu năng lượng từ bên ngoài vào, quá trình ngôn ngữ tuyệt đối giúp cho tất cả các quá trình năng lượng có định hướng, quá trình ngôn ngữ có tính chất như những câu hỏi hoặc câu trả lời ám thị cho chúng ta hoặc ám thị cho bệnh nhân để chính ta hoặc bệnh nhân suy nghĩ về vị trí chữa bệnh và phương thức chữa bệnh đó.
Một bác sỹ giỏi về bệnh tim sẽ giỏi hơn gấp bội nếu thông thạo Khí Công Tâm Trí Niệm Pháp, công cuộc chữa bệnh tốt nhất là nên dùng ít thuốc, tuy nhiên dùng khí công chữa bệnh tim của bác sỹ tim thì sẽ có kết quả tốt bởi vì vị bác sỹ một mặt truyền khí tốt đến khu vực cần chữa bệnh, nhận khí bệnh để đồng hóa lại thành tốt và đọc các phương pháp chữa bệnh ngắn gọn giống như thủ thuật ám thị làm cho bệnh nhân tin tưởng và mở rộng buông thả cảm giác chống đối của cơ thể từ đó phép màu sẽ tới mau thậm chí được như ý muốn của bác sỹ lẫn bệnh nhân.
Trong không gian vô vi vô tận chứa đựng tất cả những gì con người đã biết, tưởng tượng ra và chưa tưởng tượng ra.
Nhà khí công siêu đẳng là người có độ trong sáng nhất của linh cảm, họ có ít các suy tư gọi là xấu xa, từ họ toát ra tính biện minh của logic sống hòa nhập dễ dàng với các đối tác tiếp xúc. Trường năng lượng thông tin hòa quyện với đối tác bắt tay nhau, thấu hiểu nhau và hòa đồng lại như một trường kép thống nhất. Vì vậy, nhà khí công đọc được tư duy của đối tác trong các công việc chữa bệnh, làm quen giúp đỡ lẫn nhau, yêu thương nhau hoặc cùng nhau ký kết các hợp đồng kinh tế mà hai bên cùng có lợi.
Thông thường những người luyện được tâm đạo sâu lắng thì cuộc sống ung dung, tâm hồn vô vi và vì vậy khi gặp rắc rối trong cuộc sống hằng ngày người đó sẽ vượt qua bằng những giải pháp tình thế thông minh nhanh gọn, nhiều người như vậy sẽ tạo ra một xã hội uyển chuyển thấu hiểu nhưng rất đúng đắn trừng phạt những cá nhân giám chống lại những điều tốt đẹp.
Vô vi là một không gian không tưởng, không biết về thể tích và thời gian, không có khái niệm cực nhỏ và cực lớn. Nằm trong vô vi là vũ trụ, nằm trong vũ trụ là vô vi. Vô vi là một không gian được định hướng. Trước khi chúng ta định làm gì đó thì vô vi đã có rồi. Tuy nhiên, sau khi chúng ta luyện Khí Công Tâm Trí Niệm Pháp thì chúng ta mới cảm nhận được sự hiện diện của vô vi, nhưng vô vi không là trạng thái không tuyệt đối vì có vô vi thì mới có định hướng vũ trụ, mới có định hướng tổng thể bức tranh không gian vũ trụ và các mối liên quan giữa hàng trăm nguyên tố và các quy luật của nó. Các hạt, các bức xạ và các vật thể vũ trụ sinh tồn và huỷ diệt. Tuy nhiên, vô vi là không thời gian và là vĩnh cửu. Vô vi vì vậy là đối trọng của ta trong sự sáng tạo vô biên ở cuộc sống và làm việc của chúng ta, nếu ta nằm trong vô vi thì ta trường tồn mãi mãi.
(Còn tiếp)
(Người sưu tầm: Nguyễn Hoàng Vân. Nguồn: Cánh cửa trường sinh - Đặng Công Huấn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.