Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

DÃ NGOẠI CUỐI NĂM 2015

     Chuyến đi thiền dã ngoại của lớp DSNL18+ (Lớp DSNL 18 và các học viên ngoại khóa, các học viên các lớp bạn) lần này lại có nhiều chuyện để kể, vẫn chỗ cũ, vẫn chỉ ngồi thiền, yên lặng nhắm mắt, tay bấm ấn thôi... mà vẫn có nhiều chuyện muốn kể. 
     Phải kể đầu tiên là thời tiết. Cha Trời, Mẹ Đất như thiên vị đoàn thiền. Rét vừa phải, gió vừa phải và nắng cũng rất vừa phải. Trong veo, sạch sẽ. Đẹp rất nhẹ nhàng, HV không biết tả cái đẹp đó thế nào cho phải, nó không rực rỡ, không tưng bừng, mà dùng từ “đẹp nhẹ nhàng” có lẽ là hợp nhất. 
     Chuyến hành thiền lần này của cả đoàn có mang theo gần 300 quyển Dược Sư Sám Pháp cúng dường nhà chùa, Đức Phật từ bi hỷ xả và Bề Trên chắc chắn chứng cho tấm lòng thành của đoàn nên gia ân, cho thời tiết thuận hoà đây mà. 
     2 xe ô tô vừa dừng bánh, cả đoàn lục tục xuống xe chuẩn bị leo núi thì gặp ngay bác Thắng – thủ đền, tay bắt mặt mừng. Bác không nghĩ lần này đoàn lại lên sớm thế, mà hình như xe chạy nhanh hơn hay sao ấy nên chỉ hơn 7h mà đã tới nơi. Các già trên chùa vẫn đón cả đoàn với nồi nước vối rõ to, nóng hổi. Mua được chai nước tẩy rửa vệ sinh của bên CHML (nhóm từ thiện chăm heo mau lớn), HV không quên xách theo để làm vệ sinh ở đó, nhưng nhớ được chai nước thì quên mua chổi để cọ, thật là chán cho cái đức hay quên của HV. HV than thở về cái quên của mình, các bác cùng đoàn cứ trách: sao cô không bảo chúng tôi mua, HV đáp: nhớ được để nhờ các bác thì HV mua luôn cho nhanh, quên là chuyện “thường tình ở huyện”, nhưng kéo lại trong tháng qua (tính từ lần dã ngoại trước), HV nhận lời với nhà chùa là sẽ cùng cả đoàn cúng dường quyển Dược Sư Sám Pháp, vì thấy trên chùa có mỗi 2 quyển, mà lại cũ, mờ, mỗi lần sám thì chỉ bác Thắng đọc, cả đoàn ngồi nghe, không có quyển để tụng cùng theo bác. Xét thấy quyển gốc bác đưa do photocopy lại nhiều lần nên chất lượng quá kém, mờ, nếu đem photo nhân ra nhiều bản nữa thì rất khó đọc, thế nên HV đã đánh máy lại hết, biên tập lại, thiết kế in thành quyển cỡ A5 (phải nói là có nghề rồi, đã được học rồi, nghề nghiệp mà). Khi đưa ra nhà in, chủ nhà nhận với giá rất phải chăng, xong còn đưa trả sản phẩm tận nhà HV, cách cửa hàng gần 7km, cậu chủ nói: cho chúng em góp phần cúng dường với, em in 100%, không photo để chất lượng được tốt hơn. Một cô bạn xí ngay phần cúng 100 quyển, chỉ còn lại 200 quyển chia nhau phần cúng dường (vừa của lớp, vừa các cá nhân), nghĩ lại thấy thật là ấm tâm. 
     Lại kể về chuyện thiền trên chùa. Ca thiền đầu, cả đoàn ngồi trong cung La Hán, khá rét, đa số không ngồi ngoài sân chùa vì sợ sương sớm và sợ gió, được một lúc thì nghe tiếng sột soạt, sột soạt, âm thanh lấy áo, mặc áo. Cũng vì leo núi lên đến chùa, ai cũng thấy nóng, thậm chí mồ hôi toá ra, nên bắt đầu vào thiền là mặc ít áo. Càng thiền càng thấy là phải mặc thêm áo, chuyện này những hội viên nào hay leo núi thiền tại Côn Sơn đều có kinh nghiệm cả, ai cũng mặc kiểu “bóc hành”. Trên Chùa, cả đoàn thiền 2 ca. Nghỉ giữa 2 ca cùng nhau “nạp năng lượng” là bỏng ngô ròn tan, sao mà ngon thế. Cữ thiền 2, nắng lên nhè nhẹ, vàng dịu, cả đoàn ngồi thiền tại sân chùa, năng lượng tràn đầy. Thật là tuyệt hảo. 
     Trước bữa trưa, cả đoàn hợp sức phát công truyền năng lượng cho một chị là học viên ngoại khoá của lớp. Chị không đến lớp thường xuyên được vì bệnh trọng và khó khăn việc đi lại, nhà xa. Chống gậy, chị cố leo được lên đến chùa lễ Phật và ngồi thiền. Nhìn chị, phải nén lòng lắm để khỏi rơi nước mắt. Bệnh tình của chị, HV thấu hiểu nên lại càng xót xa. Tự mình lẳng lặng vào cung Cha chắp tay, dập đầu khấn xin cho chị được có thêm thời gian đủ dài để chị tu thiền trả nghiệp. Ước mong lần sau lên chùa Kho trong đoàn vẫn có chị.
     Bữa cơm trưa vui vẻ, đầm ấm. Mâm cơm ư: đĩa rau bắp cải luộc với gừng chống cái lạnh, đỗ quả xào, giá xào với măng, lạc rang, đậu phụ rán, quả sung bóp với khế chua, canh khoai sọ nấu với......... thìa là (lần đầu tiên trong đời được ăn món này). 
     Trong khi mọi người nghỉ trưa, HV tranh thủ thiền thêm ca nữa ngay sau lưng đền. Lần sau cả nhà mình ai muốn trải nghiệm cảm giác toàn thân sáng ngời, như tan biến thì thiền ở đó với HV nhé. Một cữ thiền chưa bao giờ có. 
     Như mọi lần, buổi chiều sau cữ thiền ngắn 60 phút là khoá kinh ở chùa. Cũng là sám hối 6 căn nhưng sao bản sám của bác vẫn hay hơn bản ở nhà mình có, mà giọng tụng của bác mình cố học theo, ngân nga theo mà vẫn chưa học được. Chắc là khó rồi vì việc tụng đó đâu có phải cứ học mà được. 
     Xuống núi về nhà, ai cũng hoan hỷ, ai cũng cảm thấy lần này thiền hình như thích hơn lần trước, chắc là lần sau sẽ lại thích hơn lần này cho mà xem (!). 
     Khi đi xe rộng, khi về xe như là chật hơn, cả đoàn lại từ thiện cho các bác, mua nhiều chuối sạch, măng đắng, có bao nhiêu mua hết. Ôi những tấm lòng. 
      HV mong chóng tới lần sau lắm, và hình như ai cũng mong vậy. 
     Cám ơn cả nhà đã góp tay để chuyến đi thật là tốt đẹp. 
     Cám ơn thầy Kim đã giúp canh thiền. 
     Cám ơn ban cán sự lớp nhiệt tình công việc lắm lắm. 
Hoàng Vân ghi chép.

1 nhận xét:

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.