Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Thăm U

Chiều chủ nhật chuông điện thoại reo. Nhấc ống nghe lên: "Alo". "Thu đấy à?" "Vâng, chị Tân à?" hơi ngờ ngợ "Bà Thoa ạ? Ôi sao giọng U hôm nay trẻ thế? Làm cháu cứ tưởng chị Tân gọi." "Ôi, cô nhớ các cháu quá. Gọi suốt cả tuần hôm nay mới gặp." "Chúng cháu đi Sapa."
Giọng Bà nghe như reo trong máy, tươi tỉnh, vui vẻ, trẻ trung. Ai có thể nghĩ đó là giọng của một người đàn bà đã ngoài 80. Mình thực sự cảm động. Bà coi chúng tôi như con, luôn yêu quý, động viên, nhắc nhở. Tứ thân phụ mẫu của chúng tôi đã khuất núi cả vì vậy chúng tôi cũng luôn yêu quý và coi Bà như mẹ ruột của mình. Các con tôi coi Bà như bà nội, bà ngoại của chúng vậy.
Mà chẳng riêng gì chúng tôi, mọi người trong Câu lạc bộ đều yêu quý Bà. Chúng tôi, những người ít tuổi hơn thường gọi Bà bằng U. Mà sao có thể không yêu Bà được. Bà luôn cố gắng, luôn gương mẫu trong tập luyện, luôn đi đầu trong mọi hoạt động của Câu lạc bộ, luôn quan tâm tới mọi người, sống vui vẻ, lạc quan, yêu đời. Tấm gương luyện tập vượt qua bệnh tật hiểm nghèo của Bà làm cho tất cả chúng tôi khâm phục.
Mấy tuần trước Bà đạp xe đến học lớp quẻ dịch vào tối thứ ba. Đến Ngã Tư Sở Bà bị xe máy quệt, ngã và bị rạn xương ngón chân, ngón chân cái bị chảy máu. Mọi người bảo Bà bắt đền những cậu bé gây tai nạn nhưng Bà bảo thôi, cho chúng đi vì chúng cũng như con cháu trong nhà. Bà vẫn cố gắng đạp xe đến lớp.
Hôm sau Bà đi viện chụp lại và phải chỉ định bó để mau lành. Bà ở nhà nhưng vẫn nắm được mọi tình hình của lớp. Bà luôn quan tâm đến Câu lạc bộ, đến mọi người. Ai đi học đều chăm, ai nghỉ học, Bà đều biết cả. 
Tôi dành cả sáng thứ hai đến thăm U. Vừa nghe tiếng xe máy dừng ở cửa, bà đã ra mở ngay. Mặt tươi như hoa, da mịn như đánh phấn, trắng hồng như da con gái 18. U cười thật tươi. "Ôi, nhớ quá! Nhớ Câu lạc bộ! Nhớ mọi người quá! Nhớ các cháu!" Tôi thật sự cảm động. Ngồi nói chuyện với Bà cả buổi mà không thấy chán. Bà kể chuyện chữa bệnh, chuyện nhà, chuyện người, những câu chuyện bình dị nhưng bằng một giọng nói vui tươi, trong trẻo cuốn người nghe đi. Chốc chốc điện thoại lại reo, mọi người gọi điện hỏi thăm. Ngồi một lúc thì Chị Mận rồi bà Tỵ đến chơi. Bác hàng xóm chạy qua mua hộ khi thì mớ rau, khi thì bìa đậu, lúc lại biếu Bà cặp bánh tẻ.
Tôi thấy vui và cảm thấy tự hào khi U được mọi người yêu quý đến thế. Sống được như vậy chẳng bao giờ biết buồn.

4 nhận xét:

  1. Tình thương yêu (sức mạnh tinh thần)có sức mạnh vô cùng to lớn; nó là điểm tựa vững chắc cho ta vượt lên chiến thắng mọi kẻ thù, trong đó có kẻ thù bệnh tật.
    Một hôm anh tình cờ xem trên tivi thấy có một nhà tâm lí làm một thí nghiệm: bà ta gọi một cô gái lên đứng trước mặt bà và giơ ngang hai tay ra;sau đó bà dùng tay ấn mạnh tay cô gái xuống. Rất khó khăn bà ta mới ấn được tay cô ta xuống. Tiếp đó bà bảo cô gái vào trong sân khấu và bà nói với đoàn người đứng xung quanh: hãy dùng ý nghĩ giúp bà ấn tay cô gái xuống. Sau đó bà gọi cô gái vào và làm đúng những gì bà đã làm trước đó với cô gái. lần này bà ấn tay cô gái xuống thật dễ dàng.
    Tại sao vậy? lần thứ nhất không có mọi người hỗ trợ (về tinh thần) và lần sau được hỗ trợ kết quả hoàn toàn khác nhau. Phải chăng chỉ có một cách giải thích - tinh thần có một sức mạnh thật kì diệu.
    CLB ta đã và đang có thừa sức mạnh tinh thần (tình thương yêu) chắc sẽ làm nên nhiều điều kì diệu.

    Trả lờiXóa
  2. Tình thương yêu , sự chân thành , là nét đặc trưng của CLB ta .Ai ai đến lớp đều muốn học thật nhiều kiến thức và lòng nhân ái của Thầy.
    @Thu à hôm chị và Liên đến thăm ,U tập tễnh ra đón , vào nhà U cho xem đôi dép mo và cười tươi nói :"tao vẫn phải đi nó đấy, nhớ lớp qúa , nhưng không sao đi được." U lạc quan và vui vẻ thế đấy .

    Trả lờiXóa
  3. @ A Tùng & chị Bình: Em thích CLB mình lắm. Ít có nơi nào mà mình thấy như ở nhà, mọi người đối xử với nhau như ruột thịt. Em luôn coi U như tấm gương để mình noi theo. Ai dám bảo U đã ngoài 80, lại còn mổ ung thư di căn tới 5 lần, rồi thì gút và bao nhiêu bệnh khác nữa. Vậy mà U chiến thắng được bệnh tật, luôn lấy mình và bệnh tật của mình để chứng minh cho mọi người thấy Thiền Lửa Tam Muội tốt như thế nào. Ai mới đến học cũng được U hỏi han, chỉ bảo ân cần, giúp đỡ đến nơi. Em yêu U lắm. Yêu cả CLB của mình. :))

    Trả lờiXóa
  4. Cháu cũng bái phục bà: Tuổi già và cao tuổi mà trông như 60 mươi tuổi. Trông da dẻ hồng hào, trẻ đẹp và khoẻ mạnh như thanh niên bọn trẻ chúng cháu thua xa bà

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.