Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Hiển thị các bài đăng có nhãn Chương trình từ thiện xuân 2014. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chương trình từ thiện xuân 2014. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

Báo cáo thu chi chương trình từ thiện xuân Giáp Ngọ

Ngày 13/1/2014 đoàn CLB DSNL đi thăm và tặng quà trẻ em mồ côi, không nơi nương tựa và người vô gia cư ở Trung Tâm Bảo trợ Xã hội 4 thuộc sở Lao động - Thương Binh - Xã hội Hà Nội.
Xem bài và ảnh về chuyến đi TẠI ĐÂY.
Đọc bài "Tết với người cơ nhỡ" - giới thiệu về Trung tâm TẠI ĐÂY.
Đọc bài "Mảnh đời" viết về cháu Châu TẠI ĐÂY.
Dưới đây là báo cáo thu chi chương trình:

Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

Đi thăm TT Bảo trợ Xã hội 4

Ngày 13/1/2014 đoàn CLB DSNL đi thăm và tặng quà trẻ em mồ côi, không nơi nương tựa và người vô gia cư ở Trung Tâm Bảo trợ Xã hội 4 thuộc Bộ Lao động - Thương Binh - Xã hội. Dưới đây là một số hình ảnh ghi lại trong chuyến đi.
Xem lại bộ ảnh TẠI ĐÂY.

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Mảnh đời

Xin giới thiệu 2 bài viết của nhà văn Phạm Ngọc Tiến về một trong những mảnh đời ở Trung tâm Bảo trợ Xã hội số 4. 

CON TRAI TÊN LÀ CHÂU
Phạm Ngọc Tiến 
Đêm qua đang nhậu thì nhận được cú điện thoại của Bằng, giám đốc Trung tâm bảo trợ xã hội số 4 của Hà Nội báo một tin thật buồn.
- Anh Tiến ơi thằng Châu hỏng rồi.
- Sao, nó hư à vừa mới đi làm mà.
- Vâng nó đi làm được 4 tháng không hư anh ơi mà nó sắp chết rồi...
- Sao thế?
- Nó đau ruột thừa lúc mổ thì bác sĩ phát hiện gan và nội tạng của nó đã ung thư ở giai đoạn cuối.
Im lặng.
- Nó đang nằm ở viện nhưng chịu rồi anh ạ. Có lẽ Trung tâm đưa nó về chết ở trên đó thôi. Rồi chôn tại Trung tâm.
- Có cần gì anh không Bằng ơi. 
- Không. Em chỉ báo anh biết thôi. Để sau này anh và chị Thùy Linh đừng trách bọn em không báo.
Im lặng.
Hơn chục năm trước mình và Châu gặp gỡ nhau ở trong Trung tâm. Nó là một đứa trẻ lanh lợi sống lang thang ở Bờ Hồ Hoàn Kiếm. Không biết quê. Không biết cha mẹ là ai. Nghề chính là ăn xin và đổi đô la Mỹ. Giá đô la Mỹ lúc đó 1 USD ăn 6500 VNĐ. Vào Trung tâm bảo trợ lúc chỉ chừng 5 tuổi nó luôn tâm niệm giá đô la như thế. Vài năm sau hỏi, nó vẫn bảo giá 6500 đồng 1 đô Mỹ. Mọi người thấy mặt nó giống mình nên bảo là con anh Tiến đấy. Mình cũng quý nó lần nào đến cũng gặp nó tình cảm có chút riêng tư. Rồi phải đến vài năm liền cứ thấy mình nó trốn thì ra lãnh đạo trung tâm trêu bố Tiến nhà văn của mày đến đón về nhà đấy. Nó không biết nhà riêng là thế nào nên sợ phải xa ngôi nhà Trung tâm. Thời gian trôi từ đứa trẻ năm nào nó đã trưởng thành đủ 18 tuổi. Tuổi ấy hết tiêu chuẩn được nuôi dưỡng nên nó phải ra xã hội sống. Chả ai thân thích lại là cán bộ Trung tâm lo công việc làm cho nó và những lúc nghỉ nó lại về mái ấm Trung tâm nơi nuôi dạy nó hơn chục năm trường.
Vừa mới được 4 tháng đi làm. Tương lai chỉ vừa hé mở đã vội khép lại với con Châu ơi. Cao xanh có hay không sao người nghiệt ngã đến vậy. Nhủ thầm đi thăm con nhưng lại sợ. Có ích gì không sự gặp gỡ muộn mằn này. Giờ thì con không cần phải trốn tránh ta nữa. Một thế giới khác đang đợi con.
Nó đây, vừa Tết năm kia. Châu...............
31/12/2013
********* 
CHIA LY
Phạm Ngọc Tiến
Sáng nay vào thăm cu Châu. Chưa bao giờ cảm giác chia ly rõ ràng hiện hữu đến với mình như thế. Nhìn những bệnh nhân teo tóp vì bệnh vì xạ mình thấy hoảng sợ. Mình không sợ chết nhưng nhìn họ mình phải ngoảnh mặt không dám đối diện. Mình sợ nhìn ra thần chết trong họ. Với căn bệnh vô phương cứu chữa họ đang như cố níu kéo chút vớt vát hy vọng sự sống. Mình vào viện tìm mãi mới ra phòng Châu điều trị. Nó đang chuẩn bị được nhân viên điều dưỡng cắm truyền. Cu gầy đi nhiều nhưng có vẻ như nó không hề biết căn bệnh của mình. Đã 6 ngày từ hôm mổ nó vẫn phải nhịn ăn theo chỉ định của bác sĩ. Hẳn ổ bụng của nó đang có nhiều vấn đề. Nó nói chuyện bình thường. Khi nhận chút quà nhỏ mình thoáng thấy nó lấy tay chấm nước mắt. Châu kể đi làm bảo vệ ở nhà hàng lương chỉ có 2 triệu. Mình động viên vớt vát nếu ra viện vẫn yếu thì cứ về trung tâm mà nghỉ ngơi ăn Tết. Châu lắc đầu nói còn phải đi làm.
Ngoài hành lang một nhân viên biên chế và một người trung tuổi trong diện quân số được hưởng chế độ bảo trợ của Trung tâm được cử trực thường xuyên để coi sóc bệnh nhân (các nhân viên thay nhau từng ngày đêm một còn người kia thì thường trực). Lúc đó có hai cháu đã đủ tuổi rời Trung tâm đi làm như Châu nhân chủ nhật cũng đến thăm bạn. Vậy là với những gì mục kích mình thấy Châu không bị bỏ rơi dù theo chế độ chính sách thì Trung tâm bảo trợ xã hội 4 không còn nghĩa vụ với Châu. Thật may là họ còn tình người bởi một thân một mình không gia đình như Châu nếu không có mái ấm Trung tâm thì còn biết nương vào đâu nữa. Có thể không lâu nữa cuộc chia ly của Châu với cuộc đời này sẽ diễn ra nhưng những ngày cuối cùng mình tin Châu sẽ không đơn độc.
 5/1/2014

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

Tết với người cơ nhỡ

         Tết với mỗi nhà là dịp các thành viên trong gia đình xum họp, quây quần bên mâm cỗ, cùng nhau đón giao thừa, là dịp trẻ nhỏ diện quần áo mới, nhận phong bao lì xì, là dịp cả gia đình cùng đi lễ chùa, đi thăm chúc tết ông bà, bố mẹ, họ hàng, bạn bè, hàng xóm. Đối với những người không có gia đình thì sao?
         Được sự đồng ý của tác giả, Thu xin chia sẻ 2 bài viết của nhà văn Thùy Linh và nhà văn Phạm Ngọc Tiến. Đã hơn 10 năm nay, anh, chị và các bạn cùng tổ chức bữa cơm tất niên cho các cháu mồ côi, bị bỏ rơi, lang thang, cơ nhỡ tại Trung tâm Bảo trợ Xã hội 4 thuộc bộ Lao động - Thương binh - Xã hội.
*****
NƠI KHÔNG CÓ TẾT
Thùy Linh
         Bữa cơm tất niên ở Trung tâm bảo trợ XH 4 (Ba Vì) có đủ các món cho bữa cỗ. Tụi trẻ ăn rào rào. Ăn không kịp thở. Nhưng có mấy cô bé vẫn ý tứ lắm.
         Năm nay chỉ có 2 đứa trẻ dưới 1 tuổi. Người ta đem bỏ trước cổng Trung tâm khi còn cả cuống rốn. Các mẹ đặt tên là Diệu Châu và Thành Công. Ngoan lắm. Tự cầm bình tu một hơi hết bình sữa. Chả khóc lóc, kêu gào. Chắc biết thân biết phận nên tự chăm sóc từ bé xíu...

         Còn bên người lớn thuộc diện cơ nhỡ thì thảm lắm: người tâm thần, tàn tật, dở dở ương ương...Cũng hơn 300 cả già lẫn trẻ, lẫn nhỡ nhỡ. Thành một ngôi nhà lớn. Dù có cây đào ở kê ở sân, dù có cỗ thịt, bánh chưng tết. Nhưng vẫn không có nổi cái Tết vì thiếu hơi ấm thân tình, sum họp...Cám cảnh lắm.
         Năm nào cô bạn nhỏ tên Nguyệt (bị liệt hai chân) cũng viết sẵn cho mình một lá thư từ trong năm để chờ tết gặp là trao. Năm nay em đưa cho mình hẳn mấy quyển vở ghi nhật kí. Vừa đọc vừa luận vì sai chính tả và không biết cách diễn đạt. Vẫn ngóng cuộc sống ngoài kia lắm. Biết làm sao bây giờ?
         Còn một bé dở dở ương ương năm nào lên cũng túm lấy tay mình, bắt xin việc để đi làm, mắt hoe hoe đỏ. Thương cháu mà biết nói sao? Tất cả đều chào râm ran, vui vẻ khi thấy khách đến thăm. Vì quen mặt rồi mà. Hơn 10 năm lên đây. Cuộc sống của họ vẫn vậy, không chút thay đổi. Nhiều người già đi, bệnh tật yếu hơn...
         Một góc nhỏ lặng lẽ dành cho những kiếp gọi là người và đang gắng tồn tại cho hết kiếp người...Cầu mong kiếp sau họ sẽ chuyển được nghiệp...
7/2/2013

 *****
CỖ TẤT NIÊN CỦA TRẺ MỒ CÔI VÀ CƠ NHỠ
Phạm Ngọc Tiến

 Nhà văn Phạm Ngọc Tiến (đứng, áo màu ghi) 
         Trong hình là bữa cỗ Tết sớm của đám trẻ mồ côi và cơ nhỡ ở Trung tâm bảo trợ xã hội số 4 (Ba Vì, Hà Nội) năm Nhâm Thìn. Đã lại một năm trôi qua.
         Hơn chục năm nay nhóm bạn của nhà văn Thùy Linh và mình năm nào cũng đến địa điểm này mổ lợn, tổ chức cỗ Tết sớm cho đám trẻ. 
         Ngoài quà Tết cho trẻ, suất cỗ như nhau. Đám văn nhân và bạn bè cùng cán bộ nhân viên của Trung tâm chỉ hơn bọn trẻ món tiết canh và...rượu. Bữa nào mình cũng say lướt khướt. Năm nay dự định tổ chức vào ngày 26 âm tức 27 Tết. Thật là mừng, một bạn viết của mình là bạn X, doanh nhân định cư ở Ba Lan biết tin ủng hộ 500 USD. Sẽ có 104 túi quà mỗi túi trị giá 100 ngàn cho các con. Cảm ơn tấm lòng của bạn X rất nhiều. Ai muốn đối tửu và nhậu tiết canh cùng mình hãy can đảm lên đường.
31/1/2013
*******

Về Trung tâm Bảo trợ Xã hội số 4